" THERE'S TO MUCH I CAN'T SAY ..."


Thứ Hai, 4 tháng 7, 2011

" Je Ne T'aime Plus "


e


Je ne t'aime plus,non,non,je ne t'aime plus

Oui,j'ai dit oui,mais laisse-moi un peu tranquille

Tu as cherche',tu vas trouver

Oui,j'avais dit oui

Le jour de notre mariage

Oh ! que nous 'etions heureux

Tu n'es plus sage comme l'image

Que j'ai pose' devant mes yeux

Je revois la petite chambre

De notre premie`re nuit

Je t'ai dit doucement je...

 

Mais non,non je ne t'aime plus...

Non,non,non,non ne me fais  pas la guerre

Tu n'es vraiment plus rien pour moi

Ecoute je suis since`re

Il faut s'en tenir la` !
 Je ne t'aime plus,non,non je ne t'aime plus

Je ne t'aime plus,non,non je ne t'aime plus

Je ne t'aime plus..... ..... ....

 


 

 

 











( T.Hà )

                                                                                             
 
 __________________________________________________________________                                                                                      
--> Đọc tiếp..

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2011

" Tôi Đang Lắng Nghe..."

 

Im lng ca đêm tôi đã lng nghe
Im l
ng ca ngày tôi đã lng nghe
Im l
ng ca đi tôi đã lng nghe
Tôi
đã lng nghe trái tim lc loài
Bao
đêm đã qua im lng ca ngưi
Tôi
đã lng nghe im lng ca tôi

Im l
ng dòng sông tôi đã lng nghe
Im l
ng ngn đi tôi đã lng nghe
Im l
ng th dài tôi đã lng nghe
Tôi
đã lng nghe im lng th dài
Sau c
ơn bão qua im lng mt ngưi
Nghe bao n
i đau trên mt bàn tay

Tôi
đang lng nghe im lng cuc tình
Sau m
t cuc tình tôi đang lng nghe
Khi hoa héo khô im l
ng n tàn
Tôi
đang lng nghe tôi đang lng nghe
Tôi
đang lng nghe im lng đi mình…

 

_________   TrinhCongSon  _____________

--> Đọc tiếp..

Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2011

" Tách Café Mầu Vàng ! "

 

 

 

 

 

 

 

  

                    

 

 

Chiều vàng…

“ Nắng vàng , nắng ngoài kia

Im nghe lặng , tách café vàng

Vàng nắng , ngoài kia nắng…! “


              

                                                       




___________________________________________

--> Đọc tiếp..

Thứ Hai, 30 tháng 5, 2011

" ANH ĐÃ BỎ QUÊN..."

                                                                            
Anh đâu biết rằng...
Em đã khóc khi thời g
ian đang dần trôi ngang cửa.
Em đã khóc khi biết mùa sẽ chuyển, nghe chút se sắt lạnh len nhẹ qua tóc rối.
Em đã khóc khi hiểu rằng em
vẫn phải chờ số phận gọi tên...


 


Vâng.
anh đã quên.
quên bài hát anh
viết dở dang
cũng là quên em
quên cả anh để chìm và
o khúc giai âm không đoạn kết...
 
và tình yêu bỗng đến thật lạ
thật nhẹ

từ... trong ngăn kéo
anh đã bỏ quên...


Có phải nắng đã tắt...
hay..

đang cố cắt từng nhánh mưa rơi...
bên ngoài khun
g cửa sổ !?...

                                                                   

 ______________________________Đàmthuphai













 
--> Đọc tiếp..

Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2011

" Một Ngày Trong Đời Mr. MOM " ( 1 )

    

                                                                          

Tháng Năm.., Hoa Phượng Tím...

Ừ nhỉ.., tháng Năm vào gần cuối mùa Xuân rồi, mà trời vẫn còn lạnh lạnh..,những buổi sáng sớm khung trời vẫn còn mây mù giăng kín..,gần trưa trưa mới có những dàn trải nắng Xuân vàng ươm tơ mỏng trên những bãi cỏ quanh thành phố, trên thảm cỏ những căn nhà kín cửa im ắng..,và chim mới hót vang sau vườn...

Và chiều tàn về, tháng Năm với những hàng cây Phượng Tím nở hoa tím ngát rợp hai bên đường hai buổi đi về.., những cơn gió gai lạnh vẫn còn rơi rớt níu kéo của mùa Đông đã rũ áo ra đi từ hai mùa Trăng trước...

Lòng Mr. Mom cũng im vắng thanh tịnh.., ngồi trong xe ngày hai buổi đi về.., những con đường nhỏ quen thuộc bao nhiêu năm qua.., hôm nay giữa tháng ngày cuối Xuân , trên đường hai bên Phượng Tím nhạt nhòa giữa trời chiều tháng Năm , Mr. Mom bất chợt nhận ra điều lạ kỳ ấy trong tâm hồn mình : " sự im vắng và thanh tịnh đến lạ lùng ! " xâm chiếm ông từ từ và đã bao giờ vậy ?...Công việc, trách nhiệm , bổn phận, bạn và bè , hay những đêm ôm đàn với giọng hát nhuốm mầu thời gian mệt mỏi.., hay những trang viết cho cuốn " Nhật Ký: Một Ngày Trong Đời của Mr. MOM " đã chiếm hết tất cả thời gian còn lại trong ngày của ông ? cho đến khi ông đứng dậy , tắt đèn , mỗi đêm : đồng hồ luôn là , 2 hoặc 3 giờ sáng ?...

Một lần gặp người bạn ngoài phố chợ đông , cô nói :_ Anh.., nhìn anh đẩy xe đi chợ ,thấy...thương quá đi ! định mãi vậy sao ? ",_ Mr. Mom động đậy đôi môi :_" uhm.., thì từ ngày...cô lấy chồng tới giờ đấy mà ! ", Cô bạn cười to trong chợ :" hahaha.., nghe giọng anh vẫn thế : xạo tổ,...heheh vậy là em yên tâm ! ", Họ cho nhau cái ôm chào hỏi, và gật đầu cám ơn nhau.., vẫy tay và lại trở về với cuộc đời ngoài kia của mỗi người...

Mr. Mom mỉm cười..., rồi lâu dần cảm thấy mình đã quá quen thuộc với cái nếp "im vắng thanh tịnh" ấy,, ông phác tay một cử chỉ mơ hồ khua lên như có ý xua tan đi gì đó vừa nhoáng lên trong tâm trí...Có lẽ mình...già rồi sao vậy ? Mr. Mom lại mỉm cười một mình : " mình chưa bao giờ "cảm" thấy mình già ! " , Ok ..vậy là còn...tốt máy lắm rồi...!

Mr. Mom lại trở về sự “im vắng thanh tịnh” cố hữu...

Tháng Năm và mùa Xuân đang lướt qua ngoài cửa xe...Chai nước mầu đỏ nhỏ xíu bằng thép để trong túi áo, thỉnh thoảng lại được lôi ra , Mr. Mom tỉnh bơ uống chút chút trong xe.., dĩ nhiên ông ta cũng liếc mắt một vòng xem có Police đậu xe ngấp nghé đâu đó nơi góc khuất những nếp nhà quanh phố đó đây không ? Tin mới nhất cho biết :_ " Phạt hàng ngàn đồng, và có thể treo bằng lái xe 1 năm , chưa kể tùy : còn có thể...vào ngồi gỡ lịch 3 đến 6 tháng "...

Kệ, ông ta rất lỳ lợm cái khoản cứ tỉnh bơ "uống lén" chút chút cái thứ nước mầu đo đỏ sóng sánh u huyền trầm mặc ấy trong xe...và nghe nhạc...và những con đường...và người người vật vật xe xe các thứ,nhà cửa ,công viên.., hai bên hàng cây.., tất cả Đời sống bên ngoài kia loáng thoáng lướt qua như khúc phim quay chậm rãi từ từ như của Ngày Tháng Năm một nghìn chín trăm lâu lắm rồi vậy...

Con đường tháng Năm.., hai bên hàng Phượng Tím đã trổ bông tím nhàn nhạt ngát mênh mang suốt con đường dài cong cong dẫn đến sở làm , nhưng vì trời vẫn còn cái lạnh gai gai rơi rớt mỗi sáng sớm và chiều tàn.., nên có vẻ như chưa thấy mùa Hè lấp ló đến...

Tháng sau, khi các trường học đồng loạt đóng cửa nghỉ.., học sinh theo gia đình đi du lịch .., các khoảng trời sẽ càng thanh vắng hơn, xe cộ thưa thưa rộng ra.., nắng vàng rực rỡ hơn, trời nóng hơn.., thì những hàng cây Phượng Tím sẽ chỉ thấy một mầu Tím ngát mênh mang...

Mr. Mom đang đi bộ thong thả một mình trong công viên nhỏ gần nhà.., ông ta đang nghĩ đến chuyện sẽ tìm mua một con chó giống German" Dalmation " hai mầu trắng đen thuần chủng để cùng đi bộ...

Tháng Năm và mùa Xuân đang đi qua...

Những cây Phượng Tím đang nở hoa...

 

___________________________________ ( trích truyện dài : " Một Ngày Trong Đời Mr. MOM "

--> Đọc tiếp..

Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2011

" Em Đừng Run Nhận Nụ Hồng Vàng..."

 

" KHÔNG PHẢI LỖI CỦA HOA HỒNG VÀNG "

 

Một ngày tình yêu gõ cửa
Của ngôi nhà có Hoa Hồng Vàng nở suốt bốn mùa đón gió
Người con gái cười xinh
Bình yên.

Nhưng cuộc đời luôn có những lý lẽ riêng
Sáng nắng, chiều mưa, và đêm về trong bão
Hoa Hồng Vàng thay những cánh hoa đầu tiên dần héo
Người con gái cười quên
Buồn tênh.

Có những ngày thời gian ngưng đọng trong một giấc chiêm bao
Hoa Hồng Vàng chết lặng...
Tiếng chim hót ngoài kia cũng hóa thành từng giọt nước mắt
Người con gái cười ngẩn ngơ
Bơ vơ.

Chẳng có ai hiểu hết nỗi đau của sự đợi chờ
Không có ai tin tình yêu lại mang đến niềm tuyệt vọng
Hoa Hồng Vàng bỏ rơi mình phía bên kia đời sống...
Người con gái cười thiết tha
Xót xa.

Có người trách tình yêu đừng gõ cửa ngôi nhà
Thì Hoa Hồng Vàng vẫn vàng tươi như từng có năm tháng...
Thì người con gái cứ vô tư mà vui sống...
Thì nắng, mưa, bão cũng chỉ như một mặt hồ thoáng xao động...
Thì tiếng cười vẫn trong veo dù có lẫn nước mắt
Hồn nhiên.

Rồi đôi lần trốn chạy khỏi ngôi nhà đã không còn bình yên
Quặn lòng nhìn đến bao lần những tình nhân về qua phố
Hoa Hồng Vàng rũ mình chào mùa gió
Người con gái cười mịt mờ
Xác xơ.

Và cuộc ra đi khi nắng chưa về trên thềm nhà
Hoa Hồng Vàng ở lại...
Tình yêu ở lại...
Người con gái cười nói
Ơ hờ.

Để thời gian đi hết bốn mùa
Ngày người con gái trở lại...
Hoa Hồng Vàng nơi ngôi nhà bỗng một sớm mai thức dậy
Người con gái cười quen
Cô đơn.

Những trang nhật kí được viết ra nhiều hơn
Có buồn vui, có ray rứt...
Hoa Hồng Vàng rũ những hạt sương và nhìn thấy nắng
Người con gái cười khúc khích
Bình yên?

Một ngày tình yêu lại gõ cửa
Của ngôi nhà có Hoa Hồng Vàng nở đã nhiều tháng năm
Người con gái cười nghi ngại
Chờ đợi.

Nào phải đâu Hoa Hồng Vàng có lỗi
Nào phải đâu tình yêu làm trái tim con người đau nhói
Nào phải đâu những thiên thần bỏ mặc ngày người con gái tuyệt vọng trong mệt mỏi
Nào phải đâu cuộc đời
Nào phải đâu gian dối...
Nào phải đâu tất cả những điều đó
ngày người con gái biết yêu trở lại...

 

                                                    Thơ :  N.P.Việt     

 

" NỤ HỒNG VÀNG "

 

Nụ hồng vàng
Đêm nay trời tháng giêng mát lạnh
Hồn mở phơi đón ngọn gió lành
Em yêu
Anh không tin vào định mệnh
Nên chẳng bao giờ xem chỉ tay.

Sá gì mấy niềm tin lặt vặt
Gửi tặng em một nụ hồng vàng
Tình sẽ chia xa hay phản bội
Mặc tình trắc trở, vẫn hân hoan.

Đêm nay trời mưa phùn rất nhẹ
Sao cũng làm ướt mắt em xanh?
Em yêu,
Đừng tin vào định mệnh
Rồi lệ buồn sẽ vỡ tan nhanh.

Sá gì mấy lo âu lặt vặt
Em đừng run nhận nụ hồng vàng
Tình sẽ chia xa hay phản bội?
Mặc tình trắc trở, hãy cười vang.

Đêm nay ngọn gió lành đã thổi
Nụ hồng vàng hé nở trong mưa
Em yêu
Sá gì mấy khổ đau lặt vặt
Khi yêu nhau định mệnh có cũng thừa.

                                                                Thơ :   Đoàn Thạch Biền

 

       
--> Đọc tiếp..

Thứ Ba, 19 tháng 4, 2011

Past steps

free counters