...the other day someone said something that you didn't forget.Today they're going to say the very opposite thing... ( so...,im in bad mood...! well..., just the rainy day...)
Thứ Năm, 21 tháng 1, 2010
Rainy Day...
Thứ Ba, 19 tháng 1, 2010
...Hôm nay mưa nữa...
..... Mưa ...,trời lại mưa...và mưa bão cả trong lòng... ( không thèm làm gì hết,không đàn không hát,không nghe nhạc, không cầm phone khi nó réo gọi,không vào blog,không thèm...ăn gì luôn,uống viên thuốc cảm lạnh zô, chỉ chút xíu nữa là ngủ vùi thôi mà...)
...Mưa vẫn mưa...
" Trời còn làm mưa,mưa rơi...mưa rơi..."
...Mưa, mưa, rồi ...mưa nữa,nguyên ngày chúa nhật hôm qua,mưa nguyên ngày hôm nay,rồi mưa...thêm ngày mai...mưa xuyên suốt tuần nữa! mưa giữa mùa Đông..,Mưa cho thấm sâu mầm rễ chuẩn bị cho mùa Xuân bừng sáng...Mưa cho gục ngã niềm thương nỗi nhớ đâu đây...Mưa cho nước mắt nóng hổi tâm hồn ai ai...Mưa cho tiếng hát trầm ấm xa vắng...
...Ôi những sợi mưa nhỏ bay bay khắp nơi theo gió..." Lòng mênh mang trong thoáng nhớ về những cơn mưa phùn Dalat ngày nào... Ngồi trong cafe Tùng ngày xa xưa nhìn ra bên ngoài người và vật lướt qua, chầm chậm như ký ức vàng theo thời gian ,những bản nhạc 70's,những con đường cong cong, lên lên, xuống xuống, phố nhỏ vi vu gió lạnh, bàn tay ai ấm áp,nụ cười mỉm ngọt ngào và giọng nói nhẹ nhàng như hơi thở đêm Đông phương ...Mưa,mưa rồi mưa nữa...mọi thứ đều như nhạt nhòa phôi phai...những K.D.,M.H.,B.P.,T.H....những ánh mắt nụ cười hiền dịu của phố nhỏ cao nguyên...giờ xa xôi hết rồi....
Và những cơn mưa Saigon,những con đường một thời lá me bay,cùng ướt sũng mưa,nhào đại vào một quán cafe' "cóc",ly cafe' nóng và chủ quán cho mượn cây đàn,cả quán sững sờ nghe gã trai trẻ "lãng mạn nhất thế giới" ( em đã nói như vậy ,nhớ không ...?) cất tiếng hát..." Trời còn làm mưa ,mưa rơi mưa rơi,từng ngón tay buồn ,em mang,em mang ,đi về giáo đường,ngày chúa nhật buồn...Còn ai,còn ai, đóa hoa hồng cài trên tóc mây,ôi đường phố dài,lời ru miệt mài ,ngàn năm ngàn năm...Yêu em nồng nàn..Yêu em muộn phiền..."
...Mưa,mưa... rồi mưa nữa...Mưa hoài...Và "gã trai trẻ lãng mạn nhất thế giới" hồi đó...Bây giờ là ..."Người đàn ông lãng mạn cuối cùng còn xót lại của thế kỷ trước" đang ngồi bên ly trà xanh pha mật ong nóng,cũng vẫn còn ôm đàn và hát bản "yesterday", rồi ngồi xuống bàn gõ phím..."lịch kịch" lia lịa,thỉnh thoảng lại đứng lên , đến bên cửa sổ nhìn ra vườn... Và có lúc,ngồi tĩnh lặng thật lâu.....
Mưa...trời mưa,rồi mưa nữa...mưa hoài...
Thứ Năm, 14 tháng 1, 2010
" What is Love ? "
... A Soul- Mate is a wondrous Thing...
The most wonderful of all things in life,i believe,is the discovery of another human being with whom one's relationship has a glowing depth,beauty,and joy...
This inner progressiveness of Love between two human being is a most marvelous thing,it cannot be found by looking for it or by passionately wishing for it... It is a sort of Divine accident... .
..I had heard of "Soul mate" before,but i never knew such a person could exist ...,...untill i met you..!?
If i know what Love is, it's because...i know you ! You are the reason for so many of the smiles i have, and you're the one place my heart always want to go_ when it wants to feel hopeful and grateful and glad.
If i know what Love is, it's because my thoughts of you have such a beautiful way of gently filling my soul...
Thứ Hai, 11 tháng 1, 2010
" LOST..."
LOST
I can't believe it's over
I watched the whole thing fall
And I never saw the writing that was on the wall
If I only knew
Days were slipping past
That the good things never last
That you were crying... Mmmm...
Summer turned to winter
And the snow it turned to rain
And the rain turned into tears upon your face
I hardly recognized the girl you are today
And god I hope it's not too late
Mmmm... It's not too late
'Cause you are not alone
I'm always there with you
And we'll get lost together
Till the light comes pouring through
'Cause when you feel like you're done
And the darkness has won
Babe, you're not lost
When your world's crashing down
And you can't bear the thought
I said, babe, you're not lost...
It can tear your soul apart
It can make you feel like you've gone crazy
But you're not
Though things have seemed to changed
There's one thing that's still the same
In my heart you have remained
And we can fly fly fly away...

'Cause you are not alone
And I am there with you
And we'll get lost together
Till the light comes pouring through
'Cause when you feel like you're done
And the darkness has won
Babe, you're not lost
And the world's crashing down
And you cannot bear to crawl
I said, baby, you're not lost
I said, baby, you're not lost....yeahh...yeahh
I said, baby, you're not lost...
__ Michael Buble ( album " call me irresponsible" )___________
Thứ Ba, 29 tháng 12, 2009
" Thiên đường có thật...? "
Thiên đường có tồn tại không em ?
Có đấy chứ,thiên đường với anh là có thật
Dẫu ra sao,thế nào của đời người tất bật
Thiên đường ấm áp trong đôi mắt em
Trong nụ cười,đôi môi mọng,ngón tay xinh
Mà anh "dọa": sẽ có ngày ôm em thật chặt !
Thiên đường ấy, thì có thật đấy thôi em
Nhưng anh biết,như em bảo:" đừng mơ nhé"....
Thiên đường không xa..."nửa kia vòng trái đất"
( Nên anh không gọi nó là giấc mơ xa )
Anh không nghĩ về nó với những từ hoa mỹ ngữ
Không gọi với,không gởi với,những hẹn ước mây bay
Nhưng thế gian vẫn còn nhiều chuyện cổ tích
Cho dẫu thật: anh thấy buồn thiên đường rạn nứt
Như nốt nhạc,một lần anh đàn ngón tay đau buốt
Mai kia mốt nọ,có cho anh một lần tay nắm...?
Chào gặp gỡ, thôi nhé: đường đời nhau đành lỡ
Vì có điều rất thật rằng có thật :
"Thiên đường ấy không phải dành cho anh "
" Khi biết rằng thiên đường- đã ,đang,vẫn- có dấu chân..."
Nên âm thầm...
quay về những sớm mai lạnh vắng
Nên âm thầm...
về nhớ ngày tháng 4 -Xuân cũ
Nên âm thầm...
sâu thẳm những chiều khuya ôm đàn hát :
" Đời vẽ tôi tên tuyệt vọng...
...từ đó tôi thề sẽ rong chơi..." *
____________________________________________ V.K._
( * nhạc T.C.S. )
" Thiên Đường Có Thật..."__ viết họa lại bài thơ " Thiên Đường có Tồn Tại Không Em ?"__ của PhanLeTrungTin___________
Thứ Tư, 23 tháng 12, 2009
" first day of winter..."
...Trong phòng làm việc,nhìn tờ lịch thấy ghi: " first day of winter "...Những ngày qua của tuần rồi là những ngày cuối Thu,cận Đông...khí hậu ,không gian càng thêm lạnh vì ảnh hưởng những trận bão tuyết từ miền Đông và những đợt khí lạnh từ Canada tràn xuống...Mưa gió lạnh lùng nhạt nhòa hết mọi thứ, tôi cứ đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài...
Hàng cây đổi mầu đã đậm đà chín đủ mầu lá úa vàng và đỏ,bây giờ đã rụng gần hết lá vào những ngày cận Đông này,rồi sẽ chỉ còn trơ lại những cành khẳng khiu trơ trọi vào mùa Đông tới.những cơn gió cuối Thu vẫn rì rào đưa bao nhiêu là những chiếc lá vàng ,đỏ bay khắp cả con đường đi về mỗi chiều...
Mọi người ra về,hẹn nhau ngày 23 thứ tư,có party trong giờ lunch,ngày ấy sẽ chỉ làm việc nửa ngày,congty sẽ nghỉ gần 2 tuần cho những ngày lễ cuối năm...Tôi vẫn còn ngồi lại một mình trong phòng,tôi yêu cái không khí vắng lặng phôi phai buồn nhẹ nhàng sao đó của không khí những ngày cuối năm...Tôi vẫn thường hay ra phía sau hãng,ở đó có con đường nhỏ luôn lộng gió,hai,ba và bốn năm cái building hãng xưởng quay lưng lại với nhau,tạo thành con đường này...Ở đây luôn thanh vắng im ắng,tôi vẫn có thói quen đó: đi bộ một chút ở con đường nhỏ này,nghe gió lộng ào ào...Sau đó mới về,rời khỏi hãng có khi cùng lúc với boss...Boss thì hiểu cái thằng tôi quá rồi..." người đàn ông lãng mạn cuối cùng còn xót lại của thế kỷ trước " đấy...! boss nói thế...
...Lái xe về, hằng ngày vẫn đi qua con đường lớn Waner,chạy sát công viên Mile squaire park,mưa vẫn rì rào phất phơ những hàng cây bên đường,chạy ngang hàng cây maple lá đỏ và vàng,đứng co ro ướt át ,thấy trống trải cô đơn sao sao...Dừng xe lại ,lấy máy ảnh bấm mấy tấm hình...
...Đi bộ tàn tàn một chút dọc theo hàng cây.bấm thêm mấy hình nữa ,không thấy ai chung quanh nhờ bấm cho mình vài tấm trong không gian cuối Thu, mưa phùn, phôi phai, nhạt nhòa này nhỉ ...?...Mà thôi vậy,chụp chi ,cảnh buồn người cũng buồn...... Về thôi...! xe chạy qua công viên...lòng lạnh lùng tan vỡ thế nào đó...hình như đã lâu lắm rồi ,tôi không có cái thứ cảm xúc này, nó khá là kỳ lạ...Thêm vào đó,tôi cảm thấy nhớ chị Phú,chỉ đã ra đi ..., tháng 2 năm tới sẽ là giỗ đầu cho chị...Một,hai giọt nước mắt nóng hổi...không biết vì gì,cho ai,hay cho mình,hay tại nhớ chị...
...Những ngày cuối Thu,và cũng là những ngày vào Đông... Tôi biết là tôi đang buồn......Sẽ ghé vào Starbucks coffee ,ngồi thêm chút nữa,bên khung cửa kính và ly trà xanh pha mật ong nóng...nhìn qua công viên bên kia...