" THERE'S TO MUCH I CAN'T SAY ..."


Thứ Tư, 23 tháng 12, 2009

" first day of winter..."

...Trong phòng làm việc,nhìn tờ lịch thấy ghi: " first day of winter "...Những ngày qua của tuần rồi là những ngày cuối Thu,cận Đông...khí hậu ,không gian càng thêm lạnh vì ảnh hưởng những trận bão tuyết từ miền Đông và những đợt khí lạnh từ Canada tràn xuống...Mưa gió lạnh lùng nhạt nhòa hết mọi thứ, tôi cứ đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài...

Hàng cây đổi mầu đã đậm đà chín đủ mầu lá úa vàng và đỏ,bây giờ đã rụng gần hết lá vào những ngày cận Đông này,rồi sẽ chỉ còn trơ lại những cành khẳng khiu trơ trọi vào mùa Đông tới.những cơn gió cuối Thu vẫn rì rào đưa bao nhiêu là những chiếc lá vàng ,đỏ bay khắp cả con đường đi về mỗi chiều...

Mọi người ra về,hẹn nhau ngày 23 thứ tư,có party trong giờ lunch,ngày ấy sẽ chỉ làm việc nửa ngày,congty sẽ nghỉ gần 2 tuần cho những ngày lễ cuối năm...Tôi vẫn còn ngồi lại một mình trong phòng,tôi yêu cái không khí vắng lặng phôi phai buồn nhẹ nhàng sao đó của không khí những ngày cuối năm...Tôi vẫn thường hay ra phía sau hãng,ở đó có con đường nhỏ luôn lộng gió,hai,ba và bốn năm cái building hãng xưởng quay lưng lại với nhau,tạo thành con đường này...Ở đây luôn thanh vắng im ắng,tôi vẫn có thói quen đó: đi bộ một chút ở con đường nhỏ này,nghe gió lộng ào ào...Sau đó mới về,rời khỏi hãng có khi cùng lúc với boss...Boss thì hiểu cái thằng tôi quá rồi..." người đàn ông lãng mạn cuối cùng còn xót lại của thế kỷ trước " đấy...! boss nói thế...

...Lái xe về, hằng ngày vẫn đi qua con đường lớn Waner,chạy sát công viên Mile squaire park,mưa vẫn rì rào phất phơ những hàng cây bên đường,chạy ngang hàng cây maple lá đỏ và vàng,đứng co ro ướt át ,thấy trống trải cô đơn sao sao...Dừng xe lại ,lấy máy ảnh bấm mấy tấm hình...

...Đi bộ tàn tàn một chút dọc theo hàng cây.bấm thêm mấy hình nữa ,không thấy ai chung quanh nhờ bấm cho mình vài tấm trong không gian cuối Thu, mưa phùn, phôi phai, nhạt nhòa này nhỉ ...?...Mà thôi vậy,chụp chi ,cảnh buồn người cũng buồn...... Về thôi...! xe chạy qua công viên...lòng lạnh lùng tan vỡ thế nào đó...hình như đã lâu lắm rồi ,tôi không có cái thứ cảm xúc này, nó khá là kỳ lạ...Thêm vào đó,tôi cảm thấy nhớ chị Phú,chỉ đã ra đi ..., tháng 2 năm tới sẽ là giỗ đầu cho chị...Một,hai giọt nước mắt nóng hổi...không biết vì gì,cho ai,hay cho mình,hay tại nhớ chị...

...Những ngày cuối Thu,và cũng là những ngày vào Đông... Tôi biết là tôi đang buồn......Sẽ ghé vào Starbucks coffee ,ngồi thêm chút nữa,bên khung cửa kính và ly trà xanh pha mật ong nóng...nhìn qua công viên bên kia...

2 nhận xét:

  1. ( Mấy ngày qua , những cơn mưa phùn cuối Đông lại trở về ngang thành phố.., trời lạnh giá bất ngờ trở lại.., anh vẫn có thói quen vào lại những trang viết cũ để đọc.., bài này viết vào những ngày đầu mùa Đông năm ngoái...Những dấu hài xưa vẫn còn đấy...
    Hôm nay, đi làm về trời cũng mưa lâm râm lạnh lùng... )
    ...

    Trả lờiXóa
  2. Hôm nay vô đọc lại bài này em mới nhớ.....first day of winter là ngày nào. Anh cũng có nói rồi mà em quên...hic...em mắc cái chứng hay quên...
    Autumn Leave phối theo kiểu này nghe buồn lãng đãng mà da diết ghê anh hỉ. Mỗi bản có một cái hay riêng đúng không anh

    Trả lờiXóa

Past steps

free counters